Phận đời công nhân – Thanh Linh

Mấy ai biết phận đời túng thiếu
Kiếp công nhân ai hiểu được đây?
Dầm mưa dãi nắng đêm ngày
Thức khuya dậy sớm hao gầy xác thân.
Vội thức giấc khi trời chưa sáng
Trăng mùng mười ló dạng đầu non
Ngoài sân sương ướt vẫn còn
Gà kia chưa gái, cú con chưa về.
Quán bên đường lót dạ qua loa
Bánh mì, cháo trắng, nui sò
Ăn gì cũng thế, cho no được rồi.
Chiều về đến khi thì ăn quán
Đôi khi thì cũng chẳng có cơm
Một mình hiu quạnh sớm hôm
Tối về một gói mì tôm no lòng.
Ngày đầu tháng tiền phòng phải đóng
Lãnh lương thì cũng “hõng” bao nhiêu!
Tiền cơm, tiền nước, chi tiêu
Tính ra có lúc còn nhiều hơn lương.
Rồi cuối tháng không tiền phải đói
Nổi lòng này biết nói với ai?
Thôi đành ngậm đắng nuốt cay
Buồn cho số kiếp, thương thay phận đời.